Đất nước mình qua những cuộc chiến chinh,
Vẫn vươn lên theo từng con sóng bạc,
Vẫn vươn lên trên con đường ta hát,
Vẫn vươn lên qua bao nẻo chông gai!
Đất nước mình đẹp lắm - một hôm nay,
Trong tiếng gọi của tha nhân mãi mãi.
Đất nước mình - 4000 năm còn lại,
Tình yêu Người trọn vẹn những vần thơ!
Đất nước mình đẹp lắm - có tình cờ?
Như hồn thơ tôi viết - trong tiếng thơ hiện hữu,
Đất nước mình đến tương lai vĩnh cửu,
Là con đường của muôn vạn tiếng thơ!
Đất nước mình - mãi mãi một ngọn cờ,
Đường đi tới một tương lai rộng mở.
Đường đi tới một ngày mai muôn thuở,
Là tình yêu còn mãi - những vần thơ!
Tình yêu Người là mộng đẹp - bất ngờ,
Tôi như sống trong Thiên cung mãi mãi.
Đó là HIỆN TẠI,
Và HIỆN TẠI là vĩnh hằng!
Với mỗi bước chân tôi bước,
Là con đường trải rộng những yêu thương.
Là con đường trải rộng - khắp muôn phương,
Để ta bước tới trên con đường ấy...
Hôm nay,
Mãi mãi,
Hiện tại,
Hiện hữu!
Vĩnh cửu,
An nhiên,
Bình yên,
Bất tận!
Chân bước tới với tương lai rộng mở,
Việt Nam - Đất nước - Con người - như vần thơ tôi viết,
Một tình yêu da diết,
Với tha nhân - và đồng loại biết dường nào!
Yêu thương,
Là con đường bất tận,
Của hiện tại vĩnh hằng!
Việt Nam - Một ngôi sao đang lên! (*)
///---