Nhìn Đất nước thênh thang vạn đại,
Bước chân đi thắm thoát những triệu ngày.
Một ngọn cờ phấn đấu đến tương lai,
Đường vĩ đại là con đường của mãi mãi!
Chúng ta sống trong tình yêu hiện tại,
Trong tiếng thơ - trong lẽ thật - sự đời.
Trong con đường đi tới - một bầu trời,
Một lẽ đạo - một thiên anh hùng ca bất tận!
Ngày thức tỉnh - là một ngày của vĩnh hằng,
Sống với tình yêu thương cho mãi mãi.
Sống với tiếng thơ trong những gì đọng lại,
Tình yêu đời là còn mãi giữa thời không!
Việt Nam - Đất nước của những anh hùng,
Một ngôi sao đang lên trên bầu trời phía trước.
Một con đường tiến bước,
Làm nên những điều vĩ đại cho đời!
Chúng ta sống trong ánh sáng rạng rời,
Thức tỉnh - Đón bình minh cùng với bầu trời của hiện hữu!
Vĩnh cửu,
An nhiên!
Chúng ta có hẹn với bình yên mãi mãi,
Chúng ta có hẹn với hiện tại - nơi này.
Chúng ta có hẹn vượt qua mọi thử thách chông gai,
Để đến được bến bờ của hạnh phúc!
Chúng ta có hẹn với chân trời vĩnh cửu,
Một Vũ trụ như nhiên,
Bình yên!
Bất tận!
Chúng ta có hẹn với sự vĩnh hằng,
Chói sáng trong chính trái tim mình mãi mãi,
Viết một bài thơ từ hiện tại,
Tặng cho tất cả những ai muốn thức tỉnh!
Vượt lên trên những vướng mắc của nhân gian,
Ta là ai? Từ cõi vĩnh hằng của Đại ngàn.
Vượt lên trên những nẻo đường bất tận thênh thang,
Ta là ai? Từ cõi vĩnh hằng của Đại ngàn - chói sáng!
Thức tỉnh - Đó là tất cả,
Bước chân đi có vội vã hay chần chừ?
Mọi thứ là chân như,
Và ta chính là lẽ thật của sự chân như đó!
///---